Năm năm trước bạn đã từng cầm trong tay cuốn sách màu trắng với chân dung biếm hoạ của chính tác giả cùng tuyên ngôn to đùng “Tớ là Dâu”?
Và bây giờ, sau năm năm, bạn vẫn cầm trên tay cuốn sách ấy nhưng với một diện mạo khác. Hình bìa màu xanh và quả dâu bắt mắt... thật mát mẻ giữa mùa hè chói chang.
“Mình tên là Joe - phát âm giống Mai Văn Dâu - và năm nay mình 27 tuổi (tính theo tuổi Tây, nếu tính theo tuổi "ta" thì mình đã 28 tuổi rồi). Chưa có vợ, chưa có người yêu, vẫn đang tìm (phải quảng cáo tí chứ).”
Tớ Là Dâu là một cuốn nhật ký đúng nghĩa, nhật ký của một anh Tây đang học tiếng Việt. Chính vì vậy, Tớ Là Dâu là một góc nhìn khác, lạ hơn, ngộ nghĩnh hơn về đất nước và con người Việt Nam.
Đọc Tớ Là Dâu, người đọc sẽ không bật cười ha hả mà chỉ cười mỉm mỉm thôi. Vì Joe đắn đo xem lấy con đường nào ở Hà Nội làm vợ. Vì Joe "day dứt" khi "phản bội" em Bún Chả để đến với em Bún Bò Huế. Vì Joe nhìn nhận cuộc sống và cách sống ở Việt Nam bằng cái nhìn của một người quan sát: các bà các cô trong công viên tập thể dục trên nền nhạc Boom boom boom, những câu hỏi xã giao trăm năm không đổi, những món ăn, cách nói sẽ làm người nước ngoài giật mình,...
Tớ Là Dâu không hẳn một cuốn sách giải trí, thư giãn cho vui sau những giờ làm việc hoặc học hành căng thẳng. Có những câu chuyện về giá trị, về cách nhìn nhận vấn đề, về cách sống chắc chắn sẽ khiến người Việt phải suy nghĩ khi nhìn vào chính mình. Đó không chỉ đơn thuần là một câu nói (mà chẳng ai hiểu được), hay một cái mũ bảo hiểm (đội - nhà quê, không đội - sành điệu), hay chuyện ăn uống (miễn là không chết ngay),... Đọc xong rồi có người sẽ phải thốt lên: À, thì ra trong mắt người nước ngoài, Việt Nam là như thế.
Sau năm năm, nếu đã từng đọc bản in năm 2007, chắc chắn người đọc sẽ nhận ra những gì đã thay đổi, không chỉ trong cuốn sách mà trong chính bản thân mình nữa. Bản tái bản 2012 của Tớ Là Dâu có bổ sung thêm những dòng cảm xúc của chính tác giả, "khi Joe 2012 'chấm điểm nhật ký' của Joe 2007". Và như thế, thay đổi và khác biệt càng trở nên rõ ràng hơn (mà rõ ràng nhất chính là sau năm năm, Joe đã thành người Việt luôn rồi chứ không còn là một anh Tây nói tiếng Việt nữa ^^).