Nổi tiếng trên văn đàn là một nhà thơ trào phúng kiệt xuất, song thơ văn Tú Xương không phải chỉ có tiếng cười châm biếm, đả kích mà còn có tiếng than, tiếng thở dài, vì thế, ông không chỉ là nhà thơ trào phúng mà còn là một nhà thơ trữ tình. Trong thơ ông, bên cạnh bức tranh thời đại về xã hội thực dân nửa phong kiến buổi đầu, còn có cả những nỗi niềm tâm sự, ngậm ngùi vì hỏng thi, buồn rầu vì Nho học tàn tạ, đau đớn vì cảnh nghèo túng và nỗi lo u hoài của một nhà Nho ưu thời mẫn thế trước cảnh nước mất nhà tan.