Hệ thống thư viện Sách điện tử

THPT Hoàng Cầu

  • V23
    • Cô bé mảnh khảnh

    • Nhà xuất bản: Văn học
    • Năm xuất bản: 2011
    • Tác giả: Trần Hoài Dương
    • Loại ấn phẩm: Sách
    • Hiện có: 1 cuốn sẵn sàng mượn
  • Giới thiệu sách

    SẮC ĐỎ Mùa xuân, cây gạo cổ thụ bên bờ hồ nở hoa đỏ rực. Hoa phủ kín khắp các nhánh cành, tươi tắn, lung linh như nhìn qua làn nước trong vắt. Từ rất xa, Bé đã trông thấy cây gạo. Bé hớn hở chạy lại. Đứng dưới gốc, Bé ngửa cổ ngước nhìn lên. Mấy bông hoa trên cao tít chợt buông mình rơi xuống, xoay tròn trong gió. Tiếng Bé cười giòn tan. Bé nhặt những bông hoa còn nguyên vẹn, ôm trước ngực. Nhìn gần, hoa càng đẹp. Một màu vàng chìm lẫn vào trong sắc đỏ làm cho năm cánh hoa như bừng sáng thêm lên, màu hoa trong hơn. Bé ngước nhìn vòm hoa lần nữa, miệng thốt reo khe khẽ: - Hoa đẹp quá! Màu đỏ tươi quá! Ước gì lúc nào Bé cũng được thấy hoa rực rỡ thế này! Cây gạo cổ thụ từ nãy vẫn để ý đến Bé. Tuy cao lớn ngang trời, cây vẫn nghe rất rõ lời ước ao của người bạn bé nhỏ. Cây gạo tự nhủ mình sẽ gắng sức chắt lọc từ đất những dòng nhựa tinh túy nhất để làm cho những bông hoa kia mãi mãi thắm tươi. Và ngay sau đó, cây gạo lại thả tiếp mấy bông hoa xuống cho Bé. Đôi mắt Bé sáng lên. Bé chạy vòng quanh cây gạo, miệng hò reo, cúi xuống nhặt tiếp. Quả nhiên những bông hoa mới đỏ tươi hơn những bông hoa Bé nhặt trước đó. Thấy Bé vui sướng, cây gạo hài lòng lắm. Những vòm hoa cứ hồng mãi lên, rực rỡ. Nhưng rồi cây gạo chợt nghĩ: “Hoa nở có thì. Mùa xuân qua đi, làm sao hoa mình tươi thắm mãi? Phải làm thế nào cho sắc đỏ được lưu truyền cả bốn mùa, để ánh mắt tin cậy của cô bé luôn trong trẻo?” Nghĩ được một kế hay, cây gạo cười rung vòm cây. Lời cây gạo truyền đi trong gió: - Hơ… hơ… hơ… hơ… hơ… Hỡi muôn loài cây bè bạn! Các người có nghe thấy lời mong ước của cô bé tý hon kia đấy không? Cả rừng cây ven hồ xào xạc: - Có! Chúng tôi có nghe thấy! Vậy ý của cây gạo cổ thụ thế nào? Cây gạo nói, giọng thật trầm: - Hoa tôi nở suốt mùa xuân. Sang hè, tôi muốn màu đỏ ấy được chuyển sang cho một loài hoa khác. Rồi mùa thu về, loài hoa ấy lại chuyển sắc đỏ sang một loài hoa khác nữa… Cứ thế, quanh năm, màu đỏ vẫn tươi nguyên, luân chuyển từ hoa này sang hoa nọ, như một cuộc chạy tiếp sức không bao giờ ngừng nghỉ. Các bạn thấy thế nào? Rừng cây xôn xao: - Hay lắm! Hay lắm! Cây gạo cổ thụ nghĩ hay lắm! Tất cả chúng ta nên làm theo… Màu đỏ vẫn bập bùng cháy trên vòm cây gạo suốt cả mùa xuân. Khi những bông hoa gạo bắt đầu thưa thớt, tiếng ve bắt đầu cất lên rụt rè, thì hàng cây phượng vĩ cũng bắt đầu nhận lấy sắc đỏ từ cây gạo chuyển sang, mỗi lúc một ào ạt. Một sớm mai ngủ dậy, vừa mở tung cánh cửa sổ, Bé đã ngỡ ngàng trước cả một chân trời rực rỡ sắc hoa phượng. Từng vòm, từng vòm hoa bồng bềnh trên mặt hồ. Bé biết cây gạo đã không phụ lòng mong mỏi của Bé, gửi sắc đỏ cho những cây phượng giữ hộ. Rồi mùa hạ đầy trời hoa phượng cũng dần qua đi. Mùa thu đến cùng với gió heo may và những thảm hoa son đỏ tươi bạt ngàn. Mặc cho nắng hanh khô cháy, cây hoa son vẫn giữ nguyên vẹn sắc đỏ của hoa gạo, hoa phượng truyền lại, làm Bé rưng rưng cảm động. Cầm những bông hoa son trên tay, Bé ngước nhìn ra xa. Đã bắt đầu có gió bấc lành lạnh tràn về. Mùa đông đang đến gần. Mùa đông với những cơn mưa rả rích, với những luồng gió tê buốt, với bầu trời lúc nào cũng âm u, thảng hoặc mới hoe hoe chút nắng. Trong công viên, hoa thưa thớt. Trên đường phố, cây cối trơ trụi, khẳng khiu. Những cây hoa son vẫn gắng nở thêm những bông hoa đỏ tươi, ấm áp. Bé ủ kín trong bộ quần áo rét to bù xù, đau đáu nhìn những đốm đỏ nở rải rác đây đó rồi lại ngước nhìn lên khắp các vòm cây. Ước gì, giữa mùa đông tê cóng này, sắc đỏ của cây hoa gạo, hoa phượng, hoa son vẫn cứ thắm mãi… Từ khi bắt đầu chớm rét, cây bàng đã nghĩ ngay đến những điều Bé vừa nghĩ. Giá mà nó cũng nở được những bông hoa đỏ rực thế kia… Nhưng thật khó! Hoa, bàng đã nở hết để đem về cho bọn trẻ những trái vàng thơm vào mùa thu mất rồi. Biết làm cách nào bây giờ? Đôi mắt Bé vẫn nhìn đầy khao khát, chờ mong… Những ý nghĩ nung nấu làm cây bàng trằn trọc suốt đêm, vật vã trong gió lạnh. Không thể để cô bé xinh xắn kia thất vọng. Phải tìm mọi cách cho cô bé được vui… Một ý nghĩ chợt lóe sáng làm cây bàng rạo rực. Cây bàng đã có cách… Mấy hôm liền trời mưa liên miên không dứt. Bé không ra khỏi nhà. Các cửa lớn nhỏ cũng đóng im lìm, chắn gió lùa. Khi trời vừa hửng, Bé ra mở cửa sổ. Thật kỳ lạ! Bầu trời vẫn xám nặng sũng nước nhưng quanh hồ lại vô cùng rực rỡ. Những bông hoa gì mà đỏ, mà nhiều đến thế kia? Bé chạy vào nhà, rối rít gọi các anh các chị. Mọi người ùa đến vây quanh Bé, bên cửa sổ. Nhiều tiếng reo: - Lá bàng! Lá bàng đỏ tươi đẹp chưa kìa! Bé ngẩn ngơ. Thì ra những cây bàng, không muốn cuộc chạy tiếp sức của các loài hoa bị đứt đoạn, đã tự đốt cháy thân mình lên để lưu truyền sắc đỏ. Nhận ra Bé đang xúc động ngắm nhìn mình, từ rất xa, cây bàng khẽ đung đưa, vẫy vẫy những chiếc lá đỏ tía lên chào Bé. Cứ thế, cây bàng lặng lẽ thắp sáng suốt cả mùa đông. Rồi những chiếc lá thắm đỏ lại lần lượt rời cành. Đằng sau những thân bàng đen thẫm, Bé lại nhận ra thấp thoáng ánh đỏ của những bông hoa gạo đầu mùa…

    Mở rộng

    Đang tải...
Sách tương tự

Trường THPT Hoàng Cầu

Địa chỉ: Số 27 Ngõ 44 Phố Nguyễn Phúc Lai - Ô Chợ Dừa - Đống Đa - Hà Nội Website: thpthoangcau.thuvien.edu.vn  QR Code Email: c3hoangcau@hanoiedu.vn - Hotline: 02438511976
Đang nghe bạn nói...