Hệ thống thư viện Sách điện tử

THPT Hoàng Cầu

  • VN
    • Chúng ta sẽ ổn thôi mà

    • Nhà xuất bản: Trẻ
    • Năm xuất bản: 2002
    • Tác giả: Không có thông tin
    • Loại ấn phẩm: Sách
    • Hiện có: 1 cuốn sẵn sàng mượn
  • Giới thiệu sách

    Chuyện xảy ra vào một ngày hè oi bức, lúc đó anh Butler đang làm việc trong garage ở một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Arizon, bất chợt anh nghe thấy tiếng kêu cứu của một phụ nữ ở gần đó. Anh vội chạy xe lăn đến hướng ngôi nhà phát ra tiếng kêu cứu. Nhưng những bụi cây trong nhà quá rậm nên anh không thể lăn vào sát cửa được. Thế là chằng do dự chút nào cả, anh liền vội tuột khỏi xe rồi bò trên lớp đất bùn và lách qua bụi cây rậm rạp đầy gai. “Mình phải đến đó! Bằng mọi giá đến được đó! Đau mấy cũng phải cố”. Anh vừa bò vừa động viên mình. Khi Butler đến được ngôi nhà, anh lần theo tiếng kêu và bò ra phía bờ ao, anh thấy một bé gái khoảng 3 tuổi đang trồi lên hụp xuống ở cuối bờ ao. Con bé sinh ra đã mất cả hai cánh tay và do đó khi rơi xuống ao bé không thể bơi được. Mẹ bé đứng trên ao hoàn toàn bấn loạn và chỉ biết đứng đó kêu cứu thôi. Anh Butler liền lăn người xuống ao lên bờ. Mặt con bé tái mét, mạch không còn đập nữa và con bé cũng chẳng còn thở nữa. Anh Butler lập tức làm hô hấp cho bé, còn mẹ bé thì vội gọi cấp cứu. Nhưng bất hạnh thay người ta bảo với mẹ bé là nhóm bác sĩ Khoa Nhi đã đi cấp cứu một ca khác rồi. Nghe thế, mẹ bé bủn rủn cả người, bà khóc òa lên và phải tựa người vào vai anh Butler mới khỏi bị ngã. Một mặt anh Butler vừa làm hô hấp cho bé, một mặt anh trấn an mẹ bé: “Nào, chị đừng quá lo như thế. Lúc nãy tôi làm đôi cánh tay của bé giúp bé bơi vào bờ. Con bây giờ tôi sẽ là lá phổi của bé. Chúng ta sẽ ổn thôi mà”. Quả thật vài giây sau bé gái đã cất tiếng ho, bé bắt đầu tỉnh lại và khóc òa. Khỏi cần nói bạn cũng có thể tưởng tượng được mẹ bé vui sướng đến mức nào. Chợt mẹ bé hỏi làm sao mà anh lại có thể dám quả quyết rằng con chị sẽ qua khỏi. Thế là anh bắt đầu kể về câu chuyện của chính anh, xảy ra vào năm 1965 tại chiến trường Việt Nam, “khi đôi chân tôi đứt lìa trong trận mìn năm đó, tôi đau đớn vô cùng, và tệ hơn nữa là tôi đã bị đồng đội bỏ lại một mình ở phía sau. Chẳng tôi giúp tôi cả ngoại trừ cô gái Việt Nam nhỏ nhắn. Tôi còn nhớ rất rõ lời nói đứt quãng với vốn tiếng Anh kha khá của cô gái – Khi cô cố kéo kê tôi về làng: “Anh rán lên nhé! Anh sẽ sống mà! Tôi là đôi chân của anh. Chúng ta sẽ ổn ngay thôi!” Đây là co hôi cho tôi đền đáp lại món nợ năm xưa. Butler thổ lộ với mẹ bé Stephanie một cách giản dị.

    Mở rộng

    Đang tải...
Sách tương tự

Trường THPT Hoàng Cầu

Địa chỉ: Số 27 Ngõ 44 Phố Nguyễn Phúc Lai - Ô Chợ Dừa - Đống Đa - Hà Nội Website: thpthoangcau.thuvien.edu.vn  QR Code Email: c3hoangcau@hanoiedu.vn - Hotline: 02438511976
Đang nghe bạn nói...